Đã bốn năm trôi qua mình không còn đặt mục tiêu cho bản thân nữa. Bốn năm mình theo đuổi lý tưởng “the best goal is no goal”. Không có mục tiêu không phải là để bản thân ngừng cố gắng, ngừng phát triển. Mà là ngừng để bản thân bị giới hạn bởi những mục tiêu.
Cuộc sống vốn dĩ rộng lớn với nhiều điều ta chưa biết. Mọi thứ luôn vận động và thay đổi liên tục. Bản thân mình sau một tuần, một tháng, một năm cũng không còn là phiên bản cũ nữa. Dù mình không có những mục tiêu tôi phải đạt được điều này điều kia. Mình vẫn có những đích đến, những hướng đi. Nhưng mình không cố định, giới hạn bản thân mình trong đó. Mình cũng không đặt ra bất kỳ mốc thời gian nào cho việc khi nào mình phải đạt được nó. Đơn giản chỉ là biết mình muốn gì, theo đuổi nó, với đúng tốc độ của bản thân, phần còn lại, cứ để vũ trụ dẫn lối.
Có đôi lúc, những điều mình viết ra trong bucket list, nghĩ về nó nhiều năm, là động lực để mình tiến về phía trước. Nhưng rồi, đến khi có thể thực hiện điều đó, mình lại chọn không làm nó nữa. Đơn giản là vì nó chẳng còn đúng với mình nữa. Vậy thôi!
________
Mình đi, mình sống với những điều mình yêu, những điều mình muốn theo đuổi, với tốc độ của riêng mình. Đôi lúc, rẽ ngang rẽ dọc khám phá những lối rẽ xung quanh để xem con đường nào phù hợp với mình hơn. Rồi cứ đi, cứ tận hưởng, cứ nhìn ngắm những bông hoa trên con đường của riêng mình. Ấy vậy mà, chặng đường ấy lại là chặng đường mình gặt hái được nhiều quả ngọt hơn toàn bộ những chặng với thật nhiều mục tiêu cứng nhắc trước đây.
________
Những ngày cuối năm thường là những ngày chúng ta hay nhìn lại mục tiêu đầu năm của bản thân, xem mình đã đạt được những gì. Mình thì lại chẳng có mục tiêu nào để mà nhìn lại xem mình đã đạt được hay chưa. Nhưng mình nhận ra là đã lâu mình chưa review lại chặng đường của bản thân. Nên là mình ngồi lại, nhìn lại một chặng đường đã qua. Không phải là nhìn xem mình đã đạt được những thành tích nào, những con số khủng ra sao, kiếm được bao nhiêu tiền, mà là nhìn lại bản thân mình đã trưởng thành như thế nào, đã học được những bài học gì cho riêng mình.
Và mình cũng sẽ chẳng đặt cho bản thân bất kỳ mục tiêu nào cho năm tiếp theo 2024. Nhưng mình sẽ gieo xuống những ý niệm thuần khiết về những điều mình muốn hướng tới, những bài học mình muốn học. Phần còn lại là tạo điều kiện môi trường thuận lợi để những hạt mầm ấy phát triển.
________
NHỮNG DẤU MỐC, BÀI HỌC TRONG BA NĂM
Từ lần cuối mình viết bài blog “Những bài học 2020 dạy tôi” đến giờ cũng được đã được ba năm rồi. (Mình biết ơn bản thân đã viết bài viết cuối năm 2020 ấy, vì giờ đọc lại mình vẫn thấy thấm thía thật nhiều những bài học ấy). Ba năm, mình đã trưởng thành thật nhiều, và cũng bước qua thật nhiều dấu mốc mà bản thân mình tự hào.
~ Tiếng Anh của mình đã tốt hơn
Ba năm trước vẫn là con bé bập bẹ tiếng Anh, không tự tin nói và cũng không thực sự nghe – hiểu được nhiều. Thì giờ mỗi ngày mình đang tiếng Anh nhiều hơn nói tiếng Việt. Mình không tự tin để nói tiếng Anh của mình giỏi. Thực tế tiếng Anh của mình chỉ ở mức đủ dùng thôi. Đủ để giao tiếp với những người xung quanh, đủ để trò chuyện với khách hàng, và đủ để mình có thể học và tiếp nhận những kiến thức mới. Với cô bé ba năm trước, thì có lẽ điều này khó tưởng tượng được.
~ Có một cuộc sống freelancer tự do tự tại
Đây là dấu mốc lớn nhất trong chặng đường ba năm của mình. Là đạt được ước mơ, hái được quả ngọt cho hạt mầm mình đã gieo xuống gần bốn năm trước. Khi ấy, chẳng có ai tin mình ngoài chính mình cả. Đơn độc bước đi, đơn độc nỗ lực cố gắng. Để rồi cái cây ấy lớn dần theo năm tháng, để mình có được sự tự do về tài chính và thời gian. Mình có thể vừa đi du lịch khám phá vừa kiếm tiền, mình có thể tự do hơn để chọn nơi mình muốn sống. Tháng 6/2022 đến 5/2023, mình vi vu khám phá vùng đất Nam Mỹ suốt một năm trời. Rồi giờ mình chọn về lại Hội An, để cho bản thân được nghỉ ngơi một chút, ủ mình cho một hành trình tiếp theo.
~ Phát triển các kỹ năng chuyên môn và business
Làm freelancer giống như là một doanh nghiệp thu nhỏ. Mình tự học (self-learn) rất nhiều thứ, từ tư duy chuyên môn đến tư duy business. Mình đem những kiến thức đã được học trước đó áp dụng vào thực tế, đặc biệt là ở thời điểm hiện tại khi mình đang vận hành team của riêng mình.
Cô bé ba năm trước, có lẽ cũng chẳng thể ngờ được một ngày cô được làm việc trực tiếp với những khách hàng lớn như Microsoft với hợp đồng đứng tên mình.
~ Gặp được tình yêu của đời mình
Đây có lẽ là điều tuyệt vời nhất trong cuộc sống của mình. Và ấy cũng là quãng thời gian ngắn ngủi nhưng đẹp đẽ nhất trong cuộc đời mình. Gặp N ở giai đoạn mà biết rõ là sẽ chẳng thể đồng hành cùng nhau đoạn đường tiếp theo. Nhưng hai đứa vẫn bên nhau, nhẹ nhàng, bình yên. Yêu và được yêu.
Bên N, mình được nhìn thấy ra một phiên bản khác của chính mình, một phiên bản nhẹ nhàng, nữ tính, thật khác với con người cứng nhắc, khuôn mẫu của mình trước đây. N khơi gợi ra nhiều đẹp đẽ bên trong mình, những điều mình chẳng bao giờ nghĩ là mình có khả năng. Bên N, mình nhận ra đâu là những điều mình thực sự yêu thích, thực sự kết nối, bỏ qua những định nghĩa về thành công của xã hội.
Một ngôi nhà nhỏ, một khu vườn xinh. Mình viết thơ, vẽ, làm bánh, kết nối sâu với thiên nhiên. Mình khi ấy, với rất nhiều thứ “lần đầu tiên”. Chỉ cần ngồi bên cạnh nhau thôi, chỉ cần nhìn vào ánh mắt của nhau thôi, chẳng cần nói gì vẫn có thể hiểu được đối phương đang nghĩ gì. Có thể ngồi cùng nhau hàng giờ ngắm mây trôi, đếm sao trời. Được một lần gặp gỡ, được một lần cảm nhận tình yêu ấy, dù giai đoạn phía sau có thế nào, mình cũng sẵn sàng bước vào.
~ Rơi vào trầm cảm và đấu tranh nội tâm
Trầm cảm thường không đến từ một lý do cụ thể, mà là nhiều thứ, nhiều sự kiện cộng dồn lại, đến khi giọt nước tràn ly. Sự sợ thất bại, sợ tổn thương, mất niềm tin ở bản thân khiến mình trốn tránh và không đối diện thật với những cảm xúc của chính mình.
Cuộc sống freelance tự do tự tại, không có công việc văn phòng 8 tiếng thúc mình phải thức dậy mỗi ngày, không có những điều bận rộn để cuốn mình đi. Nên là nếu mình buồn, mình sẽ chìm đắm thật sâu trong nỗi buồn của riêng mình. Chẳng có ai, chẳng có gì là động lực để thúc mình phải thức dậy cả. Mình đã trải qua nhiều tháng dài như thế, giằng xé, đấu tranh nội tâm, trầm cảm. Mình thu mình lại trong thế giới của riêng mình, khó khăn để cảm nhận những thứ xung quanh, và cũng không có nhu cầu gặp gỡ bất kỳ ai.
~ Chữa lành và vượt qua trầm cảm
Ở thời điểm gõ những dòng chữ này, mình vẫn đang ở trong giai đoạn vượt qua trầm cảm. Vẫn có những ngày phải lý trí rất nhiều để thức dậy. Vẫn có những ngày nằm dài để thời gian trôi. Vẫn có những lúc khóc chẳng có lý do. Nhưng mình biết mình đang vượt qua. Mình chọn đối diện với chính mình, thực sự lắng nghe bản thân thay vì cố gắng trốn tránh. Mình chọn đối diện với những tổn thương cũ, và gỡ dần những nút thắt. Mình chọn đối diện với chính bản thân mình, nhìn sâu vào bên trong để biết mình thực sự muốn gì. Mình biết thế giới còn thật nhiều điều đẹp đẽ để khám phá.
Cả một chặng dài khó khăn, T chọn ở bên, lắng nghe, đồng hành cùng mình. Dù trong giai đoạn ấy, mình cũng đã tổn thương T nhiều thật nhiều. Chẳng nói lời yêu thương, nhưng T luôn dùng hành động, và luôn ở đó bên cạnh mình. Cảm ơn và trân trọng thật nhiều thời gian bọn mình có cùng nhau.
~ Having my dream team
Mình từng nghĩ rằng mình không muốn xây dựng agency vì mình sợ bị ràng buộc bản thân vào một điều gì đó, sợ phải có trách nhiệm với người khác, sợ mất tự do. Cho đến khi, mình gặp được những con người phù hợp. Và mình khám phá ra những cách khác để vừa có thể phát huy thế mạnh về quản trị kinh doanh của mình, vừa vẫn có được sự cân bằng và tự do của riêng mình.
Mình của mấy năm trước có lẽ sẽ không tưởng tượng được một ngày mình có thể có được một team trong mơ. Với những thành viên đều cùng vibe, quan điểm làm việc. Nên mọi thứ đều siêu nhẹ nhàng, dễ dàng. Vừa làm việc lại vừa phát triển cả kỹ năng chuyên môn và các kỹ năng mềm khác cùng nhau. Và điều tuyệt vời hơn cả là các thành viên đều được là phiên bản của chính mình, không có ai cần phải đeo thêm bất kỳ chiếc mặt nạ nào.
~ Chia sẻ giá trị
Mình lập kênh Youtube, mình bước ra và chia sẻ những trải nghiệm, những kiến thức, tư duy của bản thân. Nhưng mình chẳng đặt bất kỳ mục tiêu, hay con số nào cho nó cả. Đơn giản chỉ là mình chia sẻ những trải nghiệm của mình, vì mình ba bốn năm trước thực sự cần sự chia sẻ đó. Vậy thôi!
Mình chọn dừng lại một chút với kênh Youtube, mình cũng gần như không viết blog. Vì mình đối diện với những trầm cảm của bản thân. Và vì mình cũng chưa sẵn sàng đánh đổi sự riêng tư trong cuộc sống cá nhân. Và cũng chưa đủ vững tâm lý để đón nhận những năng lượng tiêu cực từ mạng xã hội.
Dù tạm dừng việc chia sẻ đến số đông, trong năm 2023, mình đã mentor/coach 1-1 cho một số bạn. Mình cảm thấy vui vì đã góp phần tạo nên bước ngoặt thay đổi lớn trong cuộc sống của ít nhất ba bạn mentee.
________
GIEO Ý NIỆM CHO MỘT NĂM SẮP TỚI
Có thật nhiều những bài học mình vẫn còn đang học dang dở, có nhiều những hành trình mình đang bước đi. Mình muốn gieo xuống những tâm tư, những hạt mầm mà mình muốn dành thời gian chăm bẵm trong năm 2024.
~ Listen to myself to understand my true needs
~ Living as my whole true self, from inside out
~ Be brave enough to follow my heart without fear of it falling apart
~ Kiểm soát cảm xúc tốt hơn
~ Xây dựng một routine tích cực hơn cho bản thân
~ Chăm sóc bản thân nhiều hơn cả thể chất lẫn tinh thần
~ Tiếp tục xây dựng môi trường làm việc mà chính mình từng mơ ước cho team của mình
~ Hoàn thành tốt hoàn hảo | Done is better than perfect
Vậy thôi! Chia sẻ của mình đến đây là hết rồi!
Chúc bạn một năm mới được sống thật là chính mình!
No goals absolute doesn’t mean you stop achieving things. It means you stop letting yourself be limited by goals.
Let’s open your mind to going places you never expected to go. Living without goals, you’ll explore new territory. You’ll learn some unexpected things. You’ll end up in surprising places.
No matter what path you find, no matter where you end up, it’s beautiful. There is no bad path, no bad destination. It’s only different, and different is wonderful. Don’t judge, but experience.