Màn nhập cảnh Chile ở văn phòng Cảnh sát điều tra

Date

Với chiếc hộ chiếu Việt Nam, cho một chuyến đi Nam Mỹ, mình phải xin đủ các thể loại visa du lịch và visa transit, mà một cái tạch là coi như lại làm lại từ đầu. Sau một hồi nghiên cứu, mình chọn chuyến bay từ không phải xin visa nhập cảnh và visa transit: Hà Nội – Doha – Sao Pablo (Brazil) – Santiago (Chile). Với hộ chiếu Việt Nam, mình được miễn xin visa du lịch tại Chile 3 tháng. Qatar Airline yêu cầu mình mua vé khứ hồi của hãng để trong trường hợp nếu có vấn đề gì về nhập cảnh, họ sẽ dùng tiền mình trả cho vé khứ hồi để đưa mình về. Tức là nếu có trục trặc gì, mình sẽ phải về nước và mất toi 70 củ tiền vé hai chiều.

Sau 31 giờ (26 giờ bay và 5 giờ đợi transit), Chile đón mình bằng một màn nhập cảnh đặc biệt ở văn phòng cảnh sát điều tra Chile (PDI – Policía de investigaciones de Chile). Hạ cánh ở sân bay Santiago và hoàn tất cả thủ tục kiểm tra vaccine và bảo hiểm du lịch, mình tiếp tục đứng xếp hàng đợi làm thủ tục nhập cảnh ở immigration. Lúc này câu chuyện bắt đầu…

Bên cạnh hàng người đợi làm thủ tục là mấy anh cảnh sát đứng xung quanh để xem có đối tượng nào khả nghi không. Chắc anh cảnh sát thấy đứa con gái đi một mình, lại cầm cái hộ chiếu màu và ngôn ngữ lạ, nên là anh mời đi theo anh để kiểm tra đặc biệt. Anh giải thích là “kiểm tra ngẫu nhiên”. Lúc này, mình cũng hỏi anh rất là thân thiện mấy câu, mà anh chẳng trả lời gì cả. Mình tưởng anh tỏ ra cool ngầu, mãi sau mình mới hiểu là tiếng Anh của anh chàng không được tốt, anh chả hiểu mình hỏi cái gì để mà trả lời.

Anh dẫn mình vào văn phòng, gọi một chị nói tiếng Anh ra để nói chuyện với mình. Câu đầu tiên chị hỏi là mình có hộ chiếu nào khác không? Mình bảo không, mình chỉ có một hộ chiếu này thôi. Chị hỏi đi hỏi lại 4-5 lần trong toàn bộ cuộc trò chuyện rằng mình có chắc là mình không có chiếc hộ chiếu thứ hai hay không.
Chị hỏi về hành lý của mình, mình bảo mình vẫn còn hai kiện hành lý ký gửi nữa. Thế là mấy anh chị lấy mã hành lý, rồi bảo mình ngồi đợi, họ sẽ đi lấy hành lý. Một lúc sau, hai người trở lại với đống hành lý của mình.

Đây là bức ảnh mình chụp trộm lúc cảnh sát mang hành lý của mình về văn phòng, chứ làm gì được quyền chụp ảnh ở văn phòng cảnh sát. Vào tới văn phòng cảnh sát là bị ngắt hết kết nối internet luôn rồi.

Chuyên mục tiếp theo là dỡ toàn bộ hành lý của mình để kiểm tra. Lúc này mình cũng nhanh trí đưa thêm ngay tờ Lý lịch tư pháp xác minh không phải tội phạm mình xin trước khi rời Việt Nam. Bất kỳ cái gì lạ lạ họ lôi ra là mình nhanh nhẩu giải thích nó là cái gì luôn trước khi bị hỏi. Hành lý của mình thì có quần áo, đồ cá nhân, đồ camping, laptop, Ipad, máy ảnh, một ít cà phê,…

Màn kiểm tra hành lý bắt đầu [dĩ nhiên là ảnh chụp trộm khi không được phép rồi 😜]

Lúc họ kiểm tra, mình lo nhất là đống giấy tờ cá nhân. Vì mình sao y và mang rất nhiều giấy tờ cá nhân: hộ chiếu, căn cước, sổ hộ khẩu, bằng đại học, bảng điểm, giấy tờ chứng minh công việc và thu nhập, sao kê ngân hàng,… Trước khi đi, mình đã được cảnh báo là phải để mấy giấy tờ này vào đồ ký gửi. Vì có nhiều trường hợp nhập cảnh họ kiểm tra họ sẽ nghi vấn việc tại sao mình đi du lịch lại mang nhiều giấy tờ thế, hay mình muốn trốn sang rồi xin việc ở đây. Nếu họ nghi ngờ, họ sẽ không cho nhập cảnh, và hãng hàng không sẽ đưa mình về nước. Tức là mình sẽ mất toi 70 củ cho hai chiều vé máy bay. Lúc mấy anh cảnh sát lôi đống giấy tờ này ra, mình nhanh mồm giải thích luôn là mình chuẩn bị giấy tờ để xin visa du lịch Peru, mình muốn đi tiếp Peru và Ecuador. Anh chàng gật gù rồi cũng không kiểm tra kỹ đống giấy tờ này. Mình thở phào.

Tiếp theo sau phần kiểm tra hành lý là đến chuyên mục kiểm tra hộ chiếu. Tắt đèn để soi xem hộ chiếu là thật hay giả. Họ kiểm tra hai trang và trang thông tin hộ chiếu và trang visa Nhật Bản của mình. Soi tỉ mỉ xem có phải thật không hay là mình làm giả.

Sau một hồi kiểm tra hành lý và hộ chiếu, đồng thời trả lời một loạt câu hỏi về lý do mình đến Chile, kiểm tra vé rời Chile thì mọi thứ cũng đến hồi kết bằng việc ký biên bản kiểm tra. Mình hỏi mình có được chụp biên bản không, họ bảo không, thế là mình ký đại. Giờ nghĩ lại sao mình ký cái văn bản toàn tiếng Tây Ba Nha, mình chả biết nội dung là gì một cách dễ dàng thế.

Mình mang ít cà phê Việt Nam ra tặng mấy anh chị cảnh sát, mình bảo mình mang qua tính gặp bạn bè nào thì tặng. Nhưng mà anh chị từ chối vì không được nhận quà ở văn phòng.
Thế rồi anh chị lấy xe đẩy hỗ trợ mình đẩy hành lý ra, đóng dấu nhập cảnh cho mình rồi để mình đi. Câu chuyện tưởng đã kết thúc nhưng chưa…

Đến quầy quét hành lý, một lần nữa dỡ hành lý. Lần này, chắc họ nghi vấn cái đống cà phê của mình là cocaine nên là mấy anh lại đến, dỡ hết đồ ra kiểm tra. Mở bịch cà phê đầu tiên ra ngửi đúng mùi cà phê rồi, anh định thôi không kiểm tra nữa. Xong thế nào anh nghĩ lại, anh lại mở hết các bịch ra để chắc chắn rằng tất cả đều chỉ là cà phê. Sau khi kiểm tra chắc chắn rồi thì để mình đóng lại hành lý rồi đi.

Màn nhập cảnh Chile tuy chút dài dòng nhưng mọi thứ đều ổn và vui vẻ sau đó. Bạn bè Chile mình quen trên Couchsurfing và mấy group trên Facebook đều hỗ trợ rất nhiệt tình.
Sau hơn một tuần ở Chile, mình đã sắm sửa và setup xong em xe đạp để bắt đầu hành trình khám phá Nam Mỹ.

Mình và em xe đạp chưa đặt tên

More articles